Loạn luân cùng thằng anh trai chim bự trong kỳ nghỉ dưỡng quả là tuyệt vời

Điện thoại rung trong túi, tin nhắn từ Nam: “Thư, em với Hoàng trông hạnh phúc nhỉ, anh ghen đấy.” Thư giật mình ngẩng lên, thấy Nam ngồi ở bàn góc khuất, áo khoác đen, ánh mắt chạm cô, nhếch môi cười. Thư đẩy xe nôi bé Ngọc ra công viên nhỏ gần nhà, mặc áo sơ mi dài tay màu be kín đáo, quần thun dài ôm nhẹ, tóc buộc thấp, cố giữ vẻ đứng đắn để tự nhắc mình không sa ngã. Dưới bóng mây mờ, Thư đứng trước ngã rẽ của lý trí và ham muốn, không biết lần tới cô sẽ giữ vững hay gục ngã, câu hỏi treo lơ lửng như cơn gió đêm lùa qua khe cửa. Nam nhìn theo, ánh mắt ánh lên ý đồ chưa từ bỏ, thì thầm “Em sẽ quay lại thôi.”
Tối đến, Hoàng về sớm, thấy Thư ngồi trên sofa, mắt thẫn thờ, anh hỏi:
“Vợ, hôm nay chăm con vất vả hả, trông mặt vợ mệt thế?” Thư giật mình, lấp liếm:
“Dạ, em đưa bé ra công viên hóng gió thôi, nên mệt chút thôi chồng” lòng lo “Anh hỏi kỹ vậy, nghi gì rồi sao.” Hoàng gật, nhưng mắt anh thoáng sắc lạnh:
“Ừ, em nghỉ đi, tối nay mình ra ngoài uống cà phê nha, lâu rồi anh chưa đưa em đi chơi.” Thư gật đầu: “Dạ, được anh,” nhưng tay cô lạnh toát, không biết Hoàng đang nghĩ gì. Hoàng không ngủ, mắt mở nhìn trần nhà, nghi ngờ ngày càng lớn, “Vợ mình chắc chắn đang giấu điều gì đó, anh phải tìm hiểu.”
Ngoài hẻm, Nam ngồi trong xe, ánh sáng từ điếu thuốc lập lòe, anh nhìn lên cửa sổ nhà Thư,